XIN BẠN NGHE TÔI VÀ NÓI CHO NGƯỜI KHÁC NGHE

TÔI KHÔNG CÓ CAO VỌNG MONG BẠN LÀM GÌ HƠN LÀ NGHE TÔI NỐI VÀ NẾU CÓ THỂ, NÓI LẠI CHO NGƯỜI KHÁC NGHE.

Tuesday, August 28, 2012

QUAN LÀM BÁO LÀ AI


Trang blog Quanlambao hiện đang được nhiều người truy cập bởi những thông tin xuất hiện trên trang blog này được xem là phơi bày những bí mật nhất của chế độ hiện nay.

Bất khả xâm phạm

Nếu ai từng có một trang blog tại Việt Nam thì đều biết rằng đưa những bài viết có tính nhạy cảm là chấp nhận công an làm khó dễ và trang blog không sớm thì muộn sẽ bị đóng cửa theo những quy định mà nhà nước có sẵn nhằm đối phó với thông tin đi ngược lại với những gì mà chính quyền không muốn phơi bày.
Hai trang mạng nổi tiếng hiện nay là Basam và Dân Làm Báo sở dĩ không đóng cửa được vì có IP ở nước ngoài, thế nhưng chúng vẫn không tránh khỏi hacker nhiều lần tấn công.
Thêm vào đó tường lửa được tạo ra dày đặc trong nước làm nản lòng những người muốn theo dõi tin tức nơi báo lề trái.
Cơ quan kiểm soát thông tin mạng đã tỏ ra mẫn cán trong công tác này hơn cả sự mong đợi của chế độ.
Thế nhưng những nỗ lực của công an mạng lại không thể thành công đối với trang blog mang tên Quanlambao.
Từ khi xuất hiện tới nay trang blog này không những chỉ chuyên tâm đưa các bài viết vượt qua rất xa sự nhạy cảm mà nó còn tấn công trực diện Thủ tướng đương nhiệm cùng tất cả những người thân hay thuộc hạ của ông mà Quanlambao gọi chung là tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng.

Tình báo Bắc Kinh?

Vụ bắt giữ bầu Kiên đưa tiếng tăm của Quanlambao vượt xa các trang mạng nổi tiếng khác nhưng nó đồng thời cũng mang lại lắm câu hỏi về nhân thân của những ai đang điều hành trang mạng này.
Cách đưa thông tin của Quanlambao gây cho những người theo dõi tin rằng đây là sự hợp tác của đương kim Chủ tịch nước Trương Tấn Sang với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng để đối phó với thế lực ngày một lớn và bao trùm tất cả các ngõ ngách chính trị, kinh tế của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
TS Hà Sĩ Phu, một nhân vật tranh đấu cho dân chủ nhân quyền nhiều năm qua phân tích điều này:
Quan Làm Báo đứng về phe ông Trọng và ông Sang và tất nhiên phe này thân Tàu hơn phe ông Dũng rồi vì vậy người ta nghi rằng Trung Quốc có một cái liên kết gì đấy. 
TS Hà Sĩ Phu, Đà Lạt
“Quan Làm Báo đứng về phe ông Trọng và ông Sang và tất nhiên phe này thân Tàu hơn phe ông Dũng rồi vì vậy người ta nghi rằng Trung Quốc có một cái liên kết gì đấy.
Quan Làm Báo  chủ yếu đánh vào tham nhũng và kinh tế, ngân hàng chứ còn mặt chống Trung Quốc thì Quan Làm Báo chỉ đưa những bài có tính chất tượng trưng để giảm bớt tính cực đoan của một phía chứ không nằm trong trọng tâm.
Tóm lại đánh Trung Quốc để bảo vệ đất nước không phải là trọng tâm của Quan Làm Báo.  Đó là điều mà nhân dân phải cảnh giác.”
Đối với nhiều nhà bất đồng chính kiến trong nước thì Quanlambao được hình thành và hoạt động mạnh mẽ như vậy chỉ có thề do bàn tay của tình báo Bắc Kinh giúp đỡ, điều hành từ bên ngoài.
Nhìn dưới góc độ chuyên môn những tin tức bí mật mà Quanlambao loan tải không thể che dấu được tình báo Việt Nam địa chỉ nguồn tin được tung ra.
Tuy nhiên chúng vẫn xuất hiện liên tục cho thấy kế hoạch thu thập tin tức được bố trí chặt chẽ và bài bản, khác rất xa với người làm việc trong nước.

Những ý kiến khác nhau

Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, một trí thức bất đồng chính kiến khác cũng cùng chung nhận xét rằng Trung Quốc chính là chủ nhân của Quanlambao, tuy nhiên ông không đồng ý cách mà hai phe chống đối lẫn nhau như vậy, ông nói:
Tôi nghiêng về phía cho rằng có bàn tay của Trung Quốc. Ít nhất là giật giây, thúc ép, điều hành để tạo ra sự lộn xộn. TS Nguyễn Thanh Giang, Hà Nội
“Giữa lúc nước sôi lửa bỏng này vấn đề cơ bản của Việt Nam bây giờ là vấn đề ngoại xâm, vần đề Trung Quốc, chứ đem nhau ra phơi mặt và đánh nhau như vậy tôi cho là không lành mạnh, càng đẩy thêm nguy cơ làm yếu mình và làm lợi thế cho Trung Quốc.
Tôi nghiêng về phía cho rằng có bàn tay của Trung Quốc. Ít nhất là giật giây, thúc ép, điều hành để tạo ra sự lộn xộn.”
Tuy nhiên đối với TS Hà Sĩ Phu thì ông lại ủng hộ Quanlambao ít nhất trong lúc này vì nó giúp cất đi gánh nặng của đảng trị:
“Nói về chuyện có lợi hay không lợi theo tôi chủ yếu là có lợi. Có được một tờ báo có tính chất nội tình như thế thì rất quan trọng.
Hai bên đánh nhau thì rất có lợi vì có đánh nhau thì tất cả những nhược điểm mới được phơi bày vì từ trước tới nay đảng cộng sản Việt Nam giữ kín rất tài.
Chính do mâu thuẫn đó tự họ phơi bày nhau ra, điều đó bất kể kết quả ra sao thì chuyện phơi bày đó giúp ích cho việc giải tỏa đảng trị cộng sản.
Thế còn cái phần có hại là phần đề phòng, cái phần nghĩ xa chứ còn phần trước mắt trong nội tình này thì Quan làm báo  là tiếng nói có ích.”

Vẫn còn là bí ẩn

Những tin tức xuất hiện trên Quanlambao dù sao cũng soi sáng được rất nhiều góc tối mà chính quyền muốn dấu.
Trước mắt, người được lợi là nhân dân và dù muốn hay không những con sâu mà Chủ tịch nước Trương Tấn Sang từng nói tới đã có thuốc trị.
Tuy nhiên đối với nhiều người trong đó có TS Nguyễn Thanh Giang thì vẫn lo ngại rằng Quanlambao sẽ là nơi mà Trung Quốc dùng để khỏa lấp ý đồ xâm lăng của họ:
“Giữa hai vần đề nguy cơ của xâm lăng và nguy cơ của tham nhũng thì phải nói rằng nguy cơ xâm lăng là cao hơn và nguy hiểm hơn nguy cơ tham nhũng.
Bây giờ đem việc chống tham nhũng ra để khuấy động lên nhằm xóa nhòa việc chống xâm lăng mà cụ thề là Trung Quốc thì rất thất sách.
TS NguyễnThanh Giang, Hà Nội
Bây giờ đem việc chống tham nhũng ra để khuấy động lên nhằm xóa nhòa việc chống xâm lăng mà cụ thề là Trung Quốc thì rất thất sách và có thể là âm mưu của những kẻ lãnh đạo”.
TS Nguyễn Thanh Giang cho rằng sự tham lam mà ông Nguyễn Tấn Dũng có được là do lỗi của hệ thống. Chính chủ trương, đường lối của đảng cộng sản Việt Nam đã sản sinh ra Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng:
“Ông Nguyễn Tấn Dũng có tham lam được như thế và tham nhũng không chỉ cho ông ấy mà cho bè cánh của ông ta như thế là cũng do chủ trương đường lối.
Lợi dụng việc làm trong sạch nội bộ để đi diệt nhau như vậy là không đúng. Tội của một người khác cụ thể là ông Tổng Bí Thư còn lớn hơn ông Nguyễn Tấn Dũng rất nhiều”.
TS Hà Sĩ Phu cũng cẩn thận với viễn ảnh phe của ông Nguyễn Phú Trọng chiếm ưu thế vì lúc ấy nguy cơ thân Tàu của ông Tổng bí thư sẽ làm cho đất nước bước vào một nguy cơ khác nguy hiểm hơn nhiều:
“Thái độ của người dân là như thế này: Thứ nhất họ không tin bên nào thắng cả vì bên nào thắng cũng có những sự nguy hiểm.
Cái bên đục khoét kinh tế, làm ruỗng đi năng lực của đất nước nếu lên được thì tuy không thân Tàu lại theo kiểu Putin trở thành một chế độ cộng sản biến tướng thì cũng chẳng dân chủ gì.
Thế còn phía hiện nay Quan làm báo  đang chủ trương đánh vào tập đoàn ông Dũng mà thắng thì lại càng nguy hiểm hơn vì thân Tàu”.
Nói gì thì nói Quanlambao vẫn là đề tài bàn tán của người quan tâm đến sự ảnh hưởng từ các trang mạng Internet trong thời điểm hiện nay nhất.
Cho tới khi sự thật được phơi bày, Quanlambao vẫn là câu hỏi khó giải mã về những người đang điều hành nó.

Sunday, August 26, 2012

Trầm Bê hiện nay đã được Ban chuyên án quản thúc nhằm bảo vệ tính mạng cho ông ta.

Tin chưa được kiểm chứng




Trầm Bê
 Chưa học hết  lớp 3 và chỉ ký được đúng chữ ký của chính mình




Trầm Khải Hoa, con trai Trầm Bê sinh năm 1988. Khi mới chỉ 21 tuổi, kẻ chỉ tốt nghiệp phổ thông với một thành tích học tập dốt nát, nổi tiếng quậy phá, ăn chơi, sau khi được đang ký cho sang nước ngoài lấy tiếng là 'du học', song thực chất cũng lại tiếp tục ăn chơi quậy phá, phung phí tiền của ông bố, đã được đưa về giữ chức vụ Phó TGD công ty Chứng khoán của NH PHương Nam


Sau khi bị Nguyễn Tấn Dũng  từ chối không tiếp, lại thấy Thủ Tướng hô hào rõ to trên mọi tờ báo sẽ cương quyết đưa bọn tội phạm thâu tóm ngân hàng ra trước pháp luật... Trầm Bê sau một đêm mất ngủ, lo sợ cho sinh mệnh bèo bọt của mình nên đã quyết định gặp ban chuyên án xin được bảo vệ và hợp tác điều tra! Do vậy hiện Trầm Bê đã được bảo vệ an toàn và hợp tác tích cực cho vụ án tham nhũng thế kỷ chống tổ chức Lũng đoạn Tài chính - Kinh tế và Chính trị do chính Nguyễn Tấn Dũng cầm đầu!
Trong lịch sử phát triển kinh tế của Việt Nam đã có hai vụ án lừa đảo hàng trăm ngàn người dân là Nguyễn Văn Mười Hai và Huỳnh Là trong những năm giữa thập niên 80 . Cả hai đều là những người chưa xóa xong nạn mù chữ và đã để lại hậu quả khốc liệt làm điêu đứng hàng trăm ngàn con người...
Vậy mà Việt Nam hôm nay trường hợp cha con Trầm Bê 'đánh' 'chiếm'Samcombank trị giá 7 tỷ đô chỉ trong vòng mấy tháng với nguồn tiền do chính 
thống đốc Nguyễn Văn Bình và BIDV rót xuống cùng cái Quyết định cho phép tăng trưởng tín dụng 15% để được Nguyễn Đức Kiên thu xếp cho vay liên ngân hàng từ ACB, Eximbank, BIDV, Kiên Long Bank, Vietbank, Vietinbank,.... Ngoài vụ việc thâu tóm mờ ám, điều đáng nói ở đây là cả hai cha con Trầm Bê đều là những kẻ thất học và nguy hiểm.

GIA ĐÌNH TRẦM BÊ

1.          Trầm Bê - Là người gốc Tàu từ Cambodia về Việt Nam. Một kẻ phạm pháp buôn vàng, kim cương, đánh bạc đã bị 'sờ gáy' từ những năm 2006-2007, nhưng đã được trực tiếp Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ đạo  Tướng Nguyễn Văn Hưởng phải lập hồ sơ biến kẻ buôn lậu gốc Tàu này trở thành 'đặc tình' của Việt Nam trong cộng đồng 'Khờ - me' ở miền Tây, từ đó lấy cớ bao che tội lõi buôn lậu, trốn thuế của Trầm Bê lại trở thành 'hoạt động của tổ chức' vì sự nghiệp an ninh của Việt Nam! Trong khi Y chỉ là kẻ chưa học hết  lớp 3 và chỉ ký được đúng chữ ký của chính mình, song lại nổi tiếng với câu nói "MỌI VIỆC 'MOA' LÀM ĐỀU XIN Ý KIẾN TRỰC TIẾP THỦ TƯỚNG VÀ 'MOA' CŨNG MANG TIỀN ĐƯA TRỰC TIẾP CHO THỦ TƯỚNG, CHẲNG CẦN PHẢI THÔNG QUA AI CẢ... " (Trầm Bê hãnh diện tuyên bố cả với báo giới như vậy!). Có lẽ câu nói này đã giải thích toàn bộ sự việc tại sao NH Phương Nam - là ngân hàng rỗng ruột đã bị Trầm Bê rút trên 50.000 tỷ đầu tư vào các dự án bất động sản, hối lộ, đánh bài làm cho NH Phương Nam đã thất thoát trên 20.000 tỷ đồng, không có khả năng thanh toán, bị mất thanh khoản đầu tiên tại Việt Nam từ tháng 10/2011 theo công bố chính thức của NHNN và cũng là ngân hàng bị Ủy ban tài chính Quốc gia xếp hạng nhóm 5 là nhóm mất hết vốn và nợ xấu đã lại được chính thống đốc Bình rót chi viện 5.000 tỷ đồng trực tiếp từ NHNN và 5.000 tỷ đồng vòng qua BIDV để xóa dấu vết của hành động bất bình thường BIẾN HÓA CHO NHPN trở thành ông chủ của NH Top 5 trên cả nước trong vòng 03 tháng! Và câu nói nổi tiếng của Trầm Bê cũng lý giải được câu chỉ đạo của Thủ Tướng  ‘Nếu lùm xùm quá thì thu 24% Samcombank mà NH Phương Nam đang nắm chuyển cho NHNN để sau này tính sau” khi thị trường tài chính trấn động vì vụ thâu tóm mờ ám.... Nhưng rồi các "lùm xùm" mà Thủ Tướng 'lo ngại' đã bị bịt kín bởi đích thân Thống đốc Nguyễn Văn Bình xua thanh tra, giám sát đi dọa các tổ chức tài chính, tín dụng ... ai cũng lo ngại đòn thù của NHNN, nên mọi người đành phải CÂM NÍN! 

2.            Trầm Khải Hoa, con trai Trầm Bê sinh năm 1988. Khi mới chỉ 21 tuổi, kẻ chỉ tốt nghiệp phổ thông với một thành tích học tập dốt nát, nổi tiếng quậy phá, ăn chơi, sau khi được đang ký cho sang nước ngoài lấy tiếng là 'du học', song thực chất cũng lại tiếp tục ăn chơi quậy phá, phung phí tiền của ông bố, đã được đưa về giữ chức vụ Phó TGD công ty Chứng khoán của NH PHương Nam, đây chính là một trong những đầu mối rút tiền từ ngân hàng chuyển cho Trầm Bê từ 2009 đến nay.  Sau 03 năm được ông bố 'luyện trưởng' thấu hiểu các thủ đoạn rút tiền của dân trong ngân hàng với những hồ sơ mua bán chuyển nhượng mờ ám thì khi vừa được 24 tuổi đã nghiễm nhiên trở thành Ủy viên Hội đồng quản trị của Samcombank và trở thành 'Triệu phú trẻ nhất trên sàn chứng khoán'!
 Ban chống tham nhũng chỉ cần 'sộc' vào Ngân hàng Phương Nam, công ty chứng khoán Phương Nam, kiểm tra các hợp đồng cho vay và tài sản thế chấp cùng dòng tiền mà NH Phương Nam, Trầm Khải Hoa, Trầm Trọng Ngân mua cổ phiếu Samcombank thì sẽ như đầu mối của cái kén tằm từ đó rút ra toàn bộ đường dây tham nhũng:

1.             1500 tỷ đồng trả cho Nguyễn Thanh Phượng vì đề án 'Tư vấn Tái cấu trúc NH PN'! Thực chất là gì có lẽ ai cũng hiểu. Nếu cô mít, cô xoài hay như công ty chứng khoán nước ngoài liệu có được tra tiền tư vấn vậy không?
2.            1750 tỷ đồng chuyển vào tài khoản của Nguyễn Đức Kiên lấy cớ mua cổ phiếu;
3.            Trên 1.500 tỷ chuyển cho người nhà của Lê Hữu Dũng - Chủ tịch Eximbank và các phó CT Phạm Hữu Phú, Phạm trung Cang Phú để trả công cho việc 'vay giúp tại Eximbank' để 'mua  dùm' và đứng tên 'dùm' cổ phiếu Samcombank!
4.            .....
Còn rất rất nhiều thương vụ mà chúng tôi không muốn tiết lộ để bọn chúng xóa dấu vết như đã làm thời gian qua. Ban chống tham nhũng chỉ cần vào cuộc sẽ có những nòng cốt cung cấp hồ sơ cho quý vị...
Thật đáng thương cho đất nước con người Việt Nam chúng ta để cho những kẻ học chưa hết lớp 03 và lại chính là kẻ nguồn gốc Tàu từ Cambodia về cưỡi đầu, cưỡi cổ chỉ vì chúng ta đã có một kẻ làm Thủ Tướng táng tận lương tâm, tham lam vô độ... Than ôi! Đáng thương thay cho dân tộc Việt Nam, trong đánh ra, ngoài tấn vào, rồi chẳng biết mấy chốc mà tan tành dân tộc Việt, rồi đám Tàu lại thảm sát đàn ông, ep duyên phụ nữ Việt Nam lấy chúng như lịch sử Người Việt hàng ngàn năm xưa đã phải chịu nỗi nhục đó?  
PHẢI CHĂNG TRẦM BÊ VÀ GIA ĐÌNH Y  CHÍNH LÀ BÀN TAY CỦA TÀU ĐƯA VÀO MÓC NỐI VỚI MAFIA VIỆT NAM NGUYỄN ĐỨC KIÊN VÀ GIA ĐÌNH THỦ TƯỚNG NGUYỄN TẤN DŨNG ĐỂ TIÊU DIỆT KINH TẾ VIỆT NAM TỪ TRONG NỘI TẠNG???
Mời tham khảo: 
'Trầm Bê là triệu phú USD trẻ nhất trên sàn chứng khoán

(Theo Quan Làm Báo, Cafe F)

Saturday, August 25, 2012


Việt Nam thêm bất ổn với các vụ bắt giữ

Cập nhật: 00:12 GMT - thứ bảy, 25 tháng 8, 2012
"Bầu" Kiên được cho là một nhân vật thế lực đằng sau hậu trường.
Về vụ bắt giữ ông Nguyễn Đức Kiên và ông Lý Xuân Hải của ngân hàng ACB, phóng viên Ben Bland của Financial Times tại Jakarta có bài đánh giá về tình trạng bất ổn kinh tế Việt Nam. BBC Tiếng Việt giới thiệu cùng quí vị:
Buổi chiều thứ Ba, ông cụ hưu trí Trịnh Văn Yên, 72 tuổi, đạp xe tới ngân hàng giữa lúc trời Hà Nội đổ mưa như trút.
"Con trai tôi vừa gọi điện, bảo bất kể thời tiết thế nào thì tôi cũng phải đi ngân hàng rút hết tiền về," ông nói.
Nơi ông cần đến là ngân hàng Thương Mại Á Châu (ACB), một trong những ngân hàng ngoài quốc doanh lớn nhất.
Lý do khiến ông Yên và nhiều người gửi tiền khác hốt hoảng tới rút hàng trăm triệu đô la từ ACB chính là vụ bắt giữ vị sáng lập ngân hàng, nhà tài phiệt Nguyễn Đức Kiên, và tiếp theo là vụ bắt giữ nữa được công bố hôm thứ Sáu đối với Tổng giám đốc Lý Xuân Hải, bị nghi là phạm tội kinh tế.
Ông Kiên, người cũng sở hữu Câu lạc bộ bóng đá Hà Nội, là một "nhân vật thế lực đằng sau hậu trường", một nhà đầu tư quen biết ông nói. Nhiều người tại Việt Nam liên hệ tình trạng thất thế bất ngờ của ông tới cuộc tranh giành quyền lực giữa Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng với phe kình chống, dường như đã trở nên căng thẳng do tình hình kinh tế đi xuống.
Đây là cú mới nhất trong cuộc khủng hoảng âm ỉ vốn đã tác động tới nước Việt Nam do Đảng Cộng sản nắm quyền kể từ 2008 và làm tổn hại tới uy tín của nước này, một trong các thị trường đang lên nóng nhất Á châu.

Kinh tế suy sụp

Vinashin, tổng công ty nhà nước từng được coi là một đầu tàu kinh tế, đã sụp đổ với khoản nợ hàng tỷ đô la.
"Tình thế ACB làm lộ rõ sự thiếu minh bạch, quản lý yếu kém, sự gian lận, tham nhũng và kinh doanh trái phép," Karolyn Seet, phân tích gia ngân hàng của hãng đánh giá tín dụng Moody tại Singapore nói. "Việt Nam đang tụt hậu so với các quốc gia láng giềng như Thái Lan, Indonesia và Phillippines."
Các cú sốc lạm phát khiến người tiêu dùng và cả giới chủ lao động chấn động, càng làm rộng thêm khoảng cách bất bình đẳng xã hội và xói mòn niềm tin vào đồng tiền nội tệ. Tham vọng của Thủ tướng Dũng trong việc tạo ra các đầu tàu công nghiệp cho cả nước trở thành sai lầm nghiêm trọng, với hai tổng công ty hàng hải nhà nước - Vinashin và Vinalines - sụp đổ cùng khoản nợ hàng tỷ đô la.
Nợ khó đòi trong lĩnh vực ngân hàng đã đến mức "báo động", theo đánh giá của Ngân hàng Nhà nước, sau sự phát triển quá mạnh trong lĩnh vực tín dụng từ cơn bong bóng địa ốc và đầu tư.
Phạm Trọng Chất, phó giám đốc một công ty sản xuất nước mắm ở Phú Quốc, nói công ty ông đã không thể kiếm được khoản vay 720.000 đô la làm vốn hoạt động và đã phải cắt giảm một nửa lượng lao động thường xuyên xuống còn 200 nhân công, do doanh số bán giảm sút 30%.
Tổng sản lượng quốc dân tăng chỉ 4,4% trong nửa đầu năm nay, so với một năm trước đó là giảm tới hơn 7%, là mức từng hấp dẫn các nhà đầu tư ngoại, từ Standard Chartered, hãng đã mua 15% ACB, cho tới hãng sản xuất chip điện tử của Mỹ, Intel.

Tranh giành nội bộ

Những người nằm trong Đảng Cộng sản và các nhà phân tích nói rằng cuộc khủng hoảng không đơn thuần chỉ là do kinh tế, mà còn vì chính trị nữa, vì các lãnh tụ chóp bu đã không thích nghi được với tình hình thực tế là nền kinh tế thị trường đang ngày càng trở nên toàn cầu hóa ở Việt Nam. Một số các nỗ lực nhằm cải tổ các công ty quốc doanh và chống tình trạng địa phương cục bộ đã không mấy thành công.
Chủ tịch Trương Tấn Sang mới đây đã có bài xã luận gay gắt, cảnh báo về sự suy thoái của "một số cán bộ".
"Rất khó mà giảm được nạn tham nhũng bởi các nhóm có quyền lợi trong đó bao gồm cả các quan chức nhà nước, các lãnh đạo cấp tỉnh và các nhà đầu tư," ông Đặng Hùng Võ, một trong số nhiều quan chức cao cấp nghỉ hưu muốn có thêm các cải cách theo hướng kinh tế thị trường, nói.
Trong lúc tăng trưởng kinh tế đang chững lại và tình trạng rối loạn xã hội dường như đang tăng, từ các vụ va chạm bạo lực quanh chuyện đất đai cho tới các vụ đình công bất hợp pháp tại các nhà máy, cuộc đấu tranh nội bộ trong giới lãnh tụ đảng đã tăng.
Hầu hết sự giận dữ đều hướng về phía ông Dũng, người mà một số quan chức trong chính phủ và trong đảng nói là đã tập trung quá nhiều quyền lực vào tay mình và tỏ ra ưu ái cho một nhóm nhỏ các tập đoàn tư nhân và công ty nhà nước.
Sau khi thất bại trong việc lật ông Dũng tại đợt tái sắp xếp nhân sự Đảng Cộng sản 5 năm một lần hồi 2011, đối thủ của ông là Trương Tấn Sang, người giữ vị trí Chủ tịch nước hầu như chỉ mang tính hình thức, đã tìm cách chọc sườn ông thủ tướng bằng cách kêu gọi phải có thêm cải tổ kinh tế và tiếp tục chống tham nhũng.
Trong bài xã luận gay gắt đăng hôm thứ Năm, ông Sang cảnh báo Việt Nam đang bị áp lực bởi "các doanh nghiệp quốc doanh thua lỗ và sự suy thoái ý thức hệ chính trị, đạo đức và lối sống của một số cán bộ."
Hồi đầu tháng, trong một bước đi mang tính biểu tượng, Đảng đã lấy đi vị trí trực tiếp lãnh đạo Ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng khỏi ông thủ tướng và tái thành lập bộ phận đối nội riêng của mình.
"Khi kinh tế khó khăn và mọi người mất tiền thì Đảng biết mình sẽ bị đổ lỗi," một quan chức cao cấp trong Đảng nói.
Tuy nhiên, Adam Fforde, một chuyên gia nghiên cứu chính trị Việt Nam tại Đại học Victoria, Australia, nói rằng cuộc khủng hoảng chính trị không chỉ về một người. "Có một khoảng trống chính trị trong giới chóp bu Việt Nam và sự coi thường rộng khắp đối với giới lãnh đạo. Không dễ gì họ thoát khỏi tình thế này."

Friday, August 24, 2012


Vỡ quẻ Bầu Kiên' chỉ là cuộc chiến mini

Ông Nguyễn Đức Kiên
Vụ bắt Bầu Kiên sẽ không mang thay đổi gì lớn?
Dư luận rúng động, truyền thông căng lên, vàng tăng giá, chứng khoán sập sàn… là những dấu hiệu bề nổi vụ ông Nguyễn Đức Kiên bị bắt.

Tìm ra kẻ thù
Còn tảng băng chìm là những bình luận vô tiền khoáng hậu ở mọi cấp về một cuộc chiến Ba-Tư [1]; là sự lo ngại sụp đổ của hệ thống tiền tệ, là thao thức và hy vọng của những người đấu tranh cho tiến bộ xã hội.
Có thể trong những ngày tới, 5 hay 10 người nữa sẽ bị bắt nhưng chắc chắn không có bộ trưởng, thậm chí thứ trưởng nào vào vòng lao lý.
Màn kịch này đủ để gây xúc động nhưng không để có biến động.
Quả thật, nhiều người cho rằng “quẻ” đã vỡ và sẽ có biến động chính trị. Nhưng chắc chắn là không có chuyện đó vào thời điểm này vì những uỷ viên BCT có thể kèn cựa nhau về quyền lợi và những mâu thuẫn cá nhân nhưng đều đang cùng một nhóm lợi ích bảo vệ sự thống trị của chính mình.
Các “Vina” có đổ vỡ ào ạt nhưng song sắt, vốn đang khóa chặt những người dân vô tội, không rộng mở để đón chào các ủy viên BCT.
Việc bắt bớ là hệ quả tất yếu của những diễn biến chính trị thời gian qua ở Việt Nam, khi cơ chế “lập lờ đánh lận con đen” này đã tạo ra những ổ tham nhũng, những tập đoàn Mafia lũng đoạn đến “tận căn”, vượt quá ngưỡng chịu đựng của dân chúng.
Khi đó Bộ Chính trị phải bật đèn xanh để tìm ra một số: “kẻ thù của nhân dân”nhằm thỏa mãn đòi hỏi của dân chúng. Kẻ thù dễ chĩa mũi dùi vào nhất vẫn là các chủ tư bản mới nổi.
Nó vừa phù hợp với học thuyết vô sản mà đảng đang cổ súy đồng thời ngăn chặn được sự phẫn nộ của công chúng về sự tư bản hóa một cách quá đáng dựa vào cơ chế thị trường.
Về mặt biểu hiện, nó cũng cần có một “sự biến” đủ lớn để tạo nên những chú ý trong dư luận nhưng chắc chắn 14 thành viên vẫn đủ tỉnh táo và nhẫn nhục để stop tất cả lại nếu như điều đó tạo ra một cuộc đảo chính hoặc một cuộc chiến tranh “mini”.
Các quan chức sẽ đứng ngoài cuộc để lạnh lùng trở nên mạnh hơn.
Thủ kho và kẻ trộm
Ông Trương Tấn Sang và phu nhân
Đang có đồn đoán về một cuộc chiến nội bộ
Vào một đêm nọ có một thằng ăn cắp đi vào một kho tài sản khổng lồ của nhân dân bao đời gầy dựng với biết bao nhiêu máu và nước mắt. Đầu tiên có kẻ tắt đèn bằng Nghị Quyết làm cho bóng tối bao trùm; một tay thủ kho cầm chìa khóa đang đợi sẵn để mở theo Luật pháp.
Tên trộm lẻn vào và ăn cắp tài sản của nhân dân, nó lấy đi nhiều đến nỗi dân chúng không còn cái để ăn, mẹ già ốm không có thuốc, công nhân đói bị teo cơ, ngư phủ chết vì giành nhau cá ươn, thiếu nữ chạy loạn xin lấy chồng Hàn Quốc để kiếm miếng ăn…
Đèn bật sáng bằng chỉ thị, tên thủ kho tung chưởng hình sự và kẻ trộm bị chính hai kẻ này bắt giữ. Nhân dân vỗ tay vui mừng hớn hở mà quên rằng không thể có một sự lũng đoạn nào được thực thi nếu không có sự chỉ đạo bằng Nghị Quyết và tiếp tay bằng Pháp luật.
Xong rồi, Đảng sẽ lại trong sạch hơn, nghiêm túc hơn trong mắt nhân dân. Thế là họ lại bắt đầu một cuộc chơi mới, đầy bóng tối với những tay thủ kho và tên trộm. Và những khoản thủ đắc ngày càng lớn hơn.
Nhưng thực tế thì tên trộm này là người nuôi Đảng và Chính Phủ trong suốt nhiều năm qua. Ngoài tiền thuế họ đóng vào ngân sách để trả lương cho cả hai hệ thống Đảng và Nhà nước, những giám đốc này rải tiền dài miên man từ Móng Cái đến Cà Mau, rải sâu từ trưởng thôn lên tận Bộ Chính Trị, rải mạnh để tư duy của họ thâm nhập vào từng điều khoản của các thông tư, thậm chí cả nghị quyết của đảng.
Tên trộm bị bắt nhưng bởi cùng hội, cùng thuyền nên những kẻ bị bắt sẽ không bao giờ khai ra hoặc tố cáo những người đương chức trong chính quyền vì họ có cơ sở để tin rằng là mình sẽ được “giải cứu” từ chính những người đã tắt đèn và mở khóa để họ vào kho.
Kết cục đường dây Mafina này sẽ ra sao ?
Rồi những án tù sẽ được đưa ra mà thời hạn thua xa so với một vài cá nhân viết blogs với duy nhất một điều là mong mỏi một cuộc sống chân thật hơn; rồi chỉ vài năm sau những tên mafia cỡ bự lại quay về với những tài sản ăn cắp được của mình, vẫn còn đó những kẻ tắt đèn và thủ kho trung thành đợi sẵn.
Còn nhân dân Việt Nam ngàn đời lam lũ, vốn giàu lòng vị tha, cũng vội quên đi tiền thuế, máu và nước mắt, thậm chí cả cái chết của họ.
"Chỉ có một nhà nước pháp quyền mới soi rọi được kẻ có tội và bảo vệ người vô tội. Có như vậy tội phạm sợ và chùn tay làm việc ác còn người vô tội mới được thanh thản sống bình an."
Quan trọng hơn họ bị đánh lừa khỏi những vấn đề thời sự lớn lao hơn là giặc giã ngoài biên cương, biển đảo bị mất, Tây Nguyên bị xâm nhập và vô vàn vấn nạn nhãn tiền khác.
Rồi sẽ còn vô vàn tranh luận rất mất thời gian giữa Luật và Nghị quyết. Nó giống như cuộc bỏ phiếu tín nhiệm vừa qua, dù có 3/13 phiếu thuận thì thủ tướng vẫn bình chân như vại vì đó không phải là bỏ phiếu “bãi nhiệm”.
Nếu có như vậy thì cũng không ai có thể “bứng” ông đi được nếu tự bản thân ông muốn trụ lại.
Sự liêm sỉ mà Đảng đang kêu gào có vẻ đang là thứ quá xa xỉ, chưa nói đến sự đan xen nhằng nhịt quyền lợi giữa Chính phủ và Đảng, giữa Luật và Nghị quyết, giữa những lợi ích cá nhân và phe nhóm. Điều đó cho phép hàng loạt thỏa hiệp tiếp theo với một thời gian rất dài vì kho tài sản và những tên trộm khác vẫn còn.
Công lý, pháp quyền và dân chủ
Cuộc đánh nhau hiện nay có thể dẫn đến kẻ thắng kẻ thua, nhưng công lý thì không bao giờ được thực thi vì chính những kẻ trong và ngoài song sắt đều không hướng việc hy sinh thân mình để tiêu diệt điều xấu xa, để xác quyết cùng nhau xây dựng một xã hội pháp quyền, minh bạch và dân chủ hơn.
Thật vậy, chỉ có một nhà nước pháp quyền mới soi rọi được kẻ có tội và bảo vệ người vô tội. Có như vậy tội phạm sợ và chùn tay làm việc ác còn người vô tội mới được thanh thản sống bình an.
Không có pháp quyền và công lý thì Nhà nước sẽ nghiền nát nhân dân như cát sỏi, trái lại một Nhà nước pháp quyền vì công lý thì sẽ bảo vệ mọi người.
Thật vậy, nếu có tự do báo chí thì vụ bắt “bầu Kiên” và các vụ tiếp tục sau này phải bắt đầu bằng một cuộc họp báo.
Ở giữa là Bộ Công an, một bên là Ngân hàng Nhà nước và một bên là Viện Kiểm sát. Tất cả hành vi tội trạng phải được nêu ra công khai và báo chí tha hồ hỏi về tình tiết, động cơ, mục đích, thái độ và bất cứ ai đứng sau chịu trách nhiệm về vụ việc này.
Nhưng trên tất cả chỉ có dân chủ mới có đối lập để cùng cạnh tranh chạy đua hướng đến một kết quả tốt đẹp hơn cho nhân dân.
Nếu Đảng cộng sản vẫn tiếp tục độc quyền, cuộn trong tổ kén và tổ chức việc bắt giữ người như những vở kịch để trẻ hóa, trong sạch hóa bề ngoài nhằm duy trì sự lãnh đạo trên cả Nhà nước thì đất nước vẫn không thể tiến xa hơn.
[1] Dư luận cho rằng đang có sự tranh chấp quyền lợi và đấu đá giữa Ba Dũng (Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ) và Tư Sang (Chủ tịch nước Trương Tấn Sang)

VIỆT NAM LÂM NGUY


Vũ Đông Hà  Việc bắt giam Nguyễn Đức Kiên nói gì thì nói là một đòn đánh vào tay chân Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Ông Dũng có đăng đàn giở thủ thuật chính trị "biểu dương Tổng cục Cảnh sát, Bộ Công an, đã nghiêm túc chấp hành sự chỉ đạo của Chính phủ; đã khởi tố, điều tra để đấu tranh, ngăn chặn các hành vi vi phạm pháp luật nhằm thâu tóm ngân hàng, gây mất ổn định hoạt động ngân hàng" thì thiên hạ ai cũng biết tỏng chính đàn em của ông đang bị "chúng nó" bỏ tù. 

Nhưng mà thật sự thì "chúng nó" là ai? 

Ngược dòng... lịch sử với những câu phát biểu về "bầy sâu tổ bố" thì bàn dân đều "đỗ thừa" người ra tay là Chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Đằng sau ông Chủ tịch, thiên hạ kháo nhau về một trang blog ngày đêm đăng tải những thông tin tấn công Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và đám đàn em. 

Nhưng còn Tổng bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng? 

Nguyễn Phú Trọng là người giáo điều cộng sản. Phát biểu "mới nhất" với nội dung cũ mèm tại Cuba tái khẳng định điều đó. Nguyễn Phú Trọng chính là người trong vai trò quyền lực cao nhất của thể chế chính trị Việt Nam, sang Bắc Kinh ký Tuyên Bố Chung vào ngày 15 tháng 10 năm 2011, khẳng định quan hệ thần phục toàn diện với Trung Quốc. 

Động thái sau đó cho đến nay của Nguyễn Phú Trọng gồm 3 bước: 

1. Tổ chức Đại hội Chỉnh đốn đảng, làm nền tảng cho cuộc thanh trừng nội bộ tiếp theo sau. 

2. Đưa ra quyết định trong Hội nghị Trung Ương - chủ trương thành lập Ban Chỉ đạo TƯ về phòng, chống tham nhũng trực thuộc BCT do Tổng Bí thư làm Trưởng ban. Thực chất là đá Nguyễn Tấn Dũng ra khỏi ghế "tham nhũng thanh tra tham nhũng"

3. Tiến hành "Phê và Tự Phê" trong Bộ Chính trị, Ban bí thư mà thực chất là 12 ngày vừa thương lượng, vừa đấu đá, vừa tìm cách thanh trừng nhau trong phòng kín trước khi "cực chẳng đã" / "hết thuốc chữa" đành mở cửa phòng đập nhau trước mặt nhân dân. 

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thực hiện những điều này trong bối cảnh tranh chấp quyền lực của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng - nổi cộm nhất là những vụ việc tấn công vào tay chân của 2 phía: Đặng Thị Hoàng Yến, Đinh La Thăng, Dương Chí Dũng, Phạm Chí Dũng... 

Ghép lại những dữ kiện này cho thấy đúng là Trương Tấn Sang có liên quan đến "cú đập bầu Kiên" nhưng không chỉ một mình ông Chủ tịch nước vung BÚA. 

Nhúng tay vào kế hoạch, tay cầm lưỡi LIỀM bên cạnh BÚA tạ của Chủ tịch nước là Tổng bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng. 

Và như vậy có thật "như là thật 100%" là đằng sau ông Chủ tịch nước có một trang blog ngày đêm đăng tải những thông tin tấn công Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng; hay đằng sau lại là ông Tổng Bí thư; hoặc "ai đó" xếp hàng đứng sau lưng ông trùm của đảng? 

Quan trọng hơn, liệu trong cuộc chiến Dũng-Sang-Trọng này, lãnh đạo cộng sản Trung Quốc với mối quan hệ "gắn bó, sâu sắc, môi hở răng lạnh" với đảng cộng sản "anh em" Việt Nam lại "nỡ lòng nào" đứng khoanh tay đứng nhìn, bỏ mặc... đồng chí chúng bây? Đứa nào thâu tóm quyền lực cũng được!? Có ngây thơ và... khinh thường các đồng chí Lạ của đảng ta mới nghĩ rằng vụ việc đấu đá nội bộ đảng CSVN hoàn toàn không có bàn tay của CSTQ dính / xen / nhúng / thò vào.

Do đó, 3 câu hỏi đặt ra là: 

1. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang là kẻ "chủ mưu" và kéo thêm đồng minh là TBT Nguyễn Phú Trọng để tấn công Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng? 

hay:

2. TBT Nguyễn Phú Trọng bây giờ mới là tay chủ động với vai trò "ngư ông đắc lợi" trong cuộc chiến bất phân thắng bại cò Sang ngao Dũng? 

và:

3. Trong bộ ba Dũng-Sang-Trọng này ai (1, hay 2, hay cả... 3) là kẻ giấu trong người ấn chỉ Thái thú của Bắc Kinh (chắc chắn phải có ít nhất là một, bởi vì phải có "đứa" trong 3 tay quyền lực cao nhất này chủ mưu cho những vụ "Khắc ghi tấm lòng nhường cơm sẻ áo" dành cho Trung Quốc, hay Đại hội đại biểu toàn quốc của Hội hữu nghị Việt Nam-Trung Quốc, hoặc ra lệnh bao vây, trấn áp, bắt giam công dân biểu tình chống TQ xâm lược). 

Tại sao cần có câu trả lời cho 3 câu hỏi này? 

Bởi vì nếu kẻ thực sự chủ mưu, chủ chốt vụ đấu đá này là tay sai cho Trung Quốc thì đây là đại họa cho đất nước Việt Nam. 

Ngay trước mắt chúng ta thấy: 

- Vụ việc khai mào đấu đá nội bộ này (chưa biết kéo dài bao lâu và đi đến đâu) đã có chỉ dấu đẩy những quan tâm về hiểm họa xâm lăng toàn diện (lãnh thổ, lãnh hải, chính trị, kinh tế, văn hóa...) đã, đang, và sẽ tiếp tục của Trung Quốc xuống vào thứ yếu. 

- Việc bắt giam chỉ một cá nhân Nguyễn Đức Kiên mà đã có tác động tiêu cực lớn lên nền kinh tế Việt Nam. Trong hai ngày sau vụ việc, thị trường chứng khoán VN "bốc hơi" hơn 2 tỷ đô la và sẽ còn tiếp tục bốc hơi tiếp. Nó sẽ có tác động tiêu cực lây lan từ thị trường chứng khoán sang các địa bàn kinh tế khác. Và chắc chắn, sau cùng, nó sẽ tác động dây chuyền từ giới thượng tầng thiểu số giàu có đến tầng lớp đa số dân nghèo sẽ gánh chịu hậu quả. 

- Nền kinh tế đang bất ổn chuyển sang nguy kịch sẽ ảnh hưởng lên đời sống sát sườn của đại số người dân. Chuyện "tạm thời" hay "vĩnh viễn" mất một hòn đảo, một vùng biển xa xôi trở thành mối quan tâm thứ yếu của đại số quần chúng vốn đã và đang tắt hơi vì những vấn nạn dân sinh (chưa nói đến những "phiền toái" khi không để "đảng và chính phủ lo"chuyện ngoại giao biển đảo bằng mồm). Và đó cũng là điều Trung Quốc mong muốn. 

- Khi nền kinh tế quá bất ổn thì sẽ là lúc nhu cầu ổn định chính trị lại được đảng nâng cao thành "nhu cầu sống còn của tổ quốc" để "đảng và chính phủ lo" đời sống của nhân dân. Với thực tế khó khăn sát sườn, cộng thêm sức mạnh của hệ thống tuyên truyền của đảng, những "động thái chính trị tự phát" nhằm bảo vệ chủ quyền, tự do dân chủ, nhân quyền và dân quyền của thành phần lý tưởng trong xã hội sẽ dễ trở nên "lạc quẻ", "bơ vơ" đối với quần chúng và càng dễ cho đảng chụp lên đầu mũ phản động. Phải chăng đó cũng là điều mà lãnh đạo TQ "thích" nhìn thấy trên quê hương của chúng ta?

Đó là đối với người dân trong lãnh vực "cơm no áo ấm". Còn đối với tập đoàn đầu mình lẫn tứ chi đang cai trị: 

- Khi tập đoàn tư bản đỏ / nhóm lợi ích bị tấn công, có hai xác suất xảy ra: (1) Họ sẽ đoàn kết đứng dưới lá cờ Nguyễn Tấn Dũng để bảo vệ "tiền đồ" lẫn "cơ đồ"; hay (2) sẵn sàng quy đầu về "chúa" mới, nhất là nếu chúa mới được sự bảo kê của anh nhà giàu phương Bắc, đang ngồi rung đùi chờ để "chuyển ngân" cho một tập đoàn đang bị "rớt tiền" và "khát tiền", sẵn sàng làm tay sai để phục hồi phong độ và tiếp tục làm giàu. 

- Trong nội bộ đảng, sẽ xuất hiện một kẻ "chiến thắng" sau khi cứu nguy được nền kinh tế tan hoang mà chính "hắn" là thủ phạm. Hắn đã chứng tỏ được "bản lãnh chính trị" trong"thương thuyết" để có được những hỗ trợ nhiệt tình từ các đồng chí TQ; đã khẳng định được "tư thế lãnh đạo" trong sự nghiệp tái lập lại sự "đoàn kết của đảng" bằng những dàn xếp, áp lực ngầm có sự cố vấn, đe dọa, lẫn bôi trơn của các đồng chí "lạ". Quyền lực từ trong đảng, đến tập đoàn kinh tế tập trung về một mối - trong tay kẻ làm tay sai cho Bắc triều.

- Hoặc sẽ xuất hiện một kẻ "chiến thắng" đứng về phía nhân dân, đặt quyền lợi tổ quốc lên trên hết và cùng với toàn dân gỡ bỏ những vấn nạn tiêu cực, độc tài trên đất nước, như đã xảy ra tại một số nước CS cũ.


Trong trận "tứ chiến" này chưa thấy bóng dáng toàn dân cầm gươm, cầm giáo quyết định vận mạng của tổ quốc. Đại đa số dân ta vẫn ngày 3 bữa kiếm ăn, lo lắng về giá xăng, giá gạo, giá xì dầu và tương lai sắp sửa thêm mịt mù vì gánh thêm cơn bão "rớt" lọt qua đầu các đại gia. 

Còn lại đa phần làm khán giả: 

1. Nội bộ chúng đánh đấm nhau, chúng sẽ yếu (!?). Tốt! 

2. "Thằng ba Dũng", con gái, con trai và đám tài phiệt đỏ tay chân của nó, bị đánh là đáng đời. Chúng là bầy sâu tham nhũng. 

3. Thông tin vạch trần những thủ đoạn, âm mưu dơ bẩn của quan chức, tập đoàn... có là tốt, mười phần trúng được nửa là tốt; không cần biết đến tính trung thực, hệ luỵ đối với tương lai đất nước, và thực sự phục vụ cho quyền lợi nhân dân hay cho những ý đồ chính trị nội bộ đen tối; hoặc phục vụ cho một âm mưu từ ngoại bang nhằm phá nát, phá tan tành guồng máy chính trị / kinh tế vốn đã và đang suy sụp, để càng dễ bề khống chế. 

4. "Đảng ta" đang tắm gội và trừ bỏ những con sâu. Tốt! Không cần biết kẻ giội nước tắm gội người khác thì sạch dơ như thế nào. Cũng chẳng quan tâm nước dùng để tắm gội là"nước ta" hay "nước lạ"

Nếu không phải cúi mặt ngày 3 bữa cơm áo gạo tiền, nếu chỉ muốn ngóng mắt làm khán giả thì "khán giả" nên chọn ai để mà vỗ tay cổ vũ?

- Nguyễn Phú Trọng, viên Tổng Bí thư giáo điều và chính thức đặt viết ký lên những lời tùng phục Trung Quốc? 

- Nguyễn Tấn Dũng, viên Thủ tướng mà những tai tiếng về tham nhũng, mức độ giàu có của đám con cái nhiều tiền nhiều quyền, cùng những màn PR lố bịch, cũng như những hứa hẹn "lèo" từ thời mới nhậm chức cho đến vụ "giải quyết rốt ráo" Tiên Lãng? 

Còn lại là Trương Tấn Sang, viên Chủ tịch nước mà mới đây nhất bài viết “Phải biết hổ thẹn với tiền nhân” lại làm tốn thêm giấy mực blogger:

Bỏ qua những chuyện "chủ tịch tập làm văn", "bài ca trữ tình của chủ tịch", bỏ qua quan điểm của những người không cộng sản phê bình một ông "trùm" cộng sản với những cái nhìn một chiều của người cộng sản về ngày độc lập, về thành quả của đảng mà ông Sang là thành viên..., thay vào đó đặt mình vào vị trí của ông Ủy viên TUD, Ủy viên BCT đảng CSVN để tìm những gì ông muốn gián tiếp hay trực tiếp gửi gắm qua bài văn nhàm chán, lòng thòng đầy nỗi niềm và tình tự của ông: 

- Ông mở đầu và dùng ngày "quốc khánh" để nói về Ngày Độc Lập

- Ông dùng những "tích cực xen lẫn tiêu cực" để nói về việc "Xuất hiện những người có tư tưởng xa lạ, chỉ luôn luôn rình rập mọi sơ hở để chống đối, để “chọc gậy bánh xe”, thậm chí để “cỏng rắn cắn gà nhà”... 

Phải chăng ông muốn gửi thông điệp ngầm: Không! Trương Tấn Sang này không phải là tên tay sai của Bắc triều, là tên "cỏng rắn cắn gà nhà"

Nếu không phải là ông Sang thì là Nguyễn Tấn Dũng!? 

Hay chính hắn: Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng!? 

*

Tất cả những gì viết ra chỉ với mục đích tìm hiểu ai là kẻ thù, là tay sai nguy hiểm nhấttrong cơn bão giông của dân tộc này. Không còn có thể phủ nhận được rằng đất nước ngày hôm nay đang đối diện cùng lúc hai hiểm họa: bên trong là một tập đoàn độc tài cai trị hèn với giặc ác với dân; bên ngoài là một thế lực bành trướng đang từng bước rất xảo quyệt xâm chiếm nước ta. 

Sẽ không thể chống lại bành trướng phương Bắc nếu còn mong đợi đứng dưới lá cờ lãnh đạo của đảng độc tài hay đảng này còn tiếp tục độc quyền cai trị. Và ách độc tài khó mà được tự cởi bỏ bởi những kẻ cai trị khi mà người bị trị vẫn cúi đầu cam chịu, hay chỉ hài lòng ở vị trí làm khán giả xem "chúng đấu đá nhau". 

Kết quả của màn đấu đá nội bộ đảng chỉ có thể mang lại những tích cực cho đất nước nếu người dân tham gia, góp phần, tìm mọi cách khai dụng để trong bóng đen u tối tìm được một ánh sáng cho dân tộc. Ngược lại, tất cả chỉ là trò chơi quyền lực của những kẻ cai trị. Nguy hiểm hơn lại đang có bàn tay quỷ quyệt của ngoại bang nhúng vào. 

Tương lai của đất nước chỉ có thể tươi sáng khi mỗi công dân Việt Nam biết rõ rằng để có được thì mỗi người phải trả một cái giá nào đó. Cái giá hời nhất, rẻ mạt nhất mà người ta có thể trả là ngồi đó và hy vọng rằng đảng độc tài sẽ tự thay đổi, đảng sẽ lấy lại niềm tin của nhân dân. Nhưng "tiền nào của nấy", kết quả mua được bằng giá hời sẽ là những đêm dài nối tiếp... nơi đây tôi chờ, nơi kia anh chờ, trong căn nhà nhỏ mẹ cũng ngồi chờ... (TCS).

Và chờ cho thằng này xuống đứa kia lên để cánh màn nhung lại được kéo ra, diễn viên mới, tuồng cũ, chỉ khác: sân khấu made in China.